Sau khi đơn giản nói hai câu, mặc kệ Ôn Văn kêu gào trong lòng thế nào, âm thanh kia cũng không vang lên nữa.
Nhưng tay phải Ôn Văn bắt đầu nóng lên, găng tay Tai Ách cũng tự động xuất hiện, cảm giác mà nó mang tới cho Ôn Văn rất giống với hai lần trạm thu nhận cắn nuốt năng lượng rồi thăng cấp trước đó.
Ôn Văn nhìn năng lượng bảy màu lóe sáng trên người Bạch Thương thì hiểu ra, sức mạnh cấp Tai Biến trên người Bạch Thương có lẽ chính là nguyên nhân làm âm thanh kia xuất hiện.
Từ trước tới nay trạm thu nhận vẫn luôn rất khao khát với những sức mạnh cấp Tai Biến.
Có điều sức mạnh này chỉ có thể gặp mà không thể cầu, cho dù gặp được trong tình huống bình thường thì Ôn Văn cũng không có cách nào lấy được.
Nhưng bây giờ trên người một kẻ ẩn chứa sức mạnh cấp Tai Biến mà thực lực lại khá 'nhỏ yếu', trạm thu nhận sao có thể bỏ qua.
Có trạm thu nhận làm chỗ dựa, khí thế của Ôn Văn cũng phừng lên, anh mỉm cười nói với Bạch Thương: "Trận chiến trước đó chỉ là màn dạo đầu thôi, kế tiếp chính là vào màn chính!"
Bạch Thương nhíu mày nói: "Mày điên rồi à? Trận chiến vừa nãy còn chưa đủ để mày thấy rõ thực lực của tao và mày chênh lệch cỡ nào sao?"
Ánh mắt của trưởng điều tra Trịnh đang núp trong bóng tối dần sáng lên, đối mặt với tình huống cùng đường không chọn tìm kiếm viện trợ nhưng lại tiếp tục tiến hành chiến đấu, điều này chứng tỏ Ôn Văn có giấu bài.
Liệu nó có liên quan tới cường giả thần bí 'Hắc Thập Tự' hay không?
Trưởng điều tra Trịnh chờ mong chuyện sắp xảy ra, hắn không hề ra tay giúp đỡ trong sự kiện ở núi Tề Linh này cũng vì muốn dò xét rõ ràng lai lịch của Ôn Văn.
Trong mắt hắn, bí ẩn trên người Ôn Văn quan trọng hơn sự kiện núi Tề Linh lần này.
Dù sao thì sự kiện núi Tề Linh chỉ liên quan tới sức mạnh còn sót lại của một vị cường giả cấp Tai Biến mà thôi, mà trên người Ôn Văn thì trực tiếp liên quan tới một cường giả cấp Tai Biến không rõ lai lịch lại có thể tự do hành động!
Bạch Thương cũng không phải người ngu, nhìn thế Ôn Văn giống chờ giống trống thì cũng gia tăng chút cảnh giác.
Tay phải Bạch Thương hơi nắm lại, long thương năm màu xuất hiện trong tay hắn, sau đó hắn ném cây thương dài về phía Ôn Văn.
Năng lượng của cây thương xé nát mọi thứ trên đường đi của nó, Bạch Thương chuẩn bị thử viễn trình một chút, xem thử xem Ôn Văn rốt cuộc có thay đổi gì.
Nếu như ngay cả đòn tấn công này mà Ôn Văn cũng không chống đỡ nổi thì chết đi cũng đáng.
Nhìn cây thương bay tới, Ôn Văn đưa tay phải tới, làm ra dáng vẻ muốn chụp lấy cây thương.
Con ngươi Bạch Thương hơi co rút, đầu óc tên này bị hắn đánh tới choáng váng rồi sao, trước đó dùng khiên cũng không thể hoàn toàn ngăn cản đòn tấn công của mình, bây giờ lại muốn đỡ bằng tay không?
Nhưng chuyện làm Bạch Thương khiếp sợ xảy ra, cây thương kia sau khi chạm vào tay Ôn Văn thì không nổi lên chút gợn sóng nào, ngược lại tất cả đều tràn vào trong tay Ôn Văn.
Sau đó Ôn Văn đưa tay trái ra, một cây thương dài từ trong tay trái Ôn Văn phóng ra ngoài, chỉ có điều màu sắc từ năm màu biến thành màu vàng nhạt.
Bạch Thương vung vũ khí đánh tan công kích phóng tới, sau đó nói: "Đây chính là con bài chưa lật của mày à, hấp thu tấn công sau đó trả lại?"
"Chỉ dựa vào nó mà muốn đánh bại tao thì đúng là khinh thường tao quá."
"Đòn tấn công mà mày hấp thu sau khi phóng trở ra thì uy lực sẽ giảm nhỏ đi rất nhiều, như thế thì không thể nào uy hiếp tao được, hơn nữa cho dù mày có thể hấp thu được năng lượng tấn công nhưng còn thực thể tấn công thì sao?"
Ôn Văn không trả lời Bạch Thương, vừa nãy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ có chính bản thân Ôn Văn rõ ràng nhất.
Bình thường khi găng tay Tai Ách hấp thu thì người tiếp nhận năng lượng là Ôn Văn, vì thế chỉ có thể hấp thu sức mạnh ngang cấp mà thôi, đối mặt với Bạch Thương thì năng lực này vô dụng.
Nhưng bây giờ phía sau găng tay của anh chính là Trạm Thu Nhận Tai Ách đang khao khát khó nhịn, cho dù là sức mạnh cấp Tai Biến, chỉ cần không phản kháng thì có thể hấp thu sạch sẽ.
Trước đó đòn tấn công phóng ra ngoài giảm đi uy lực nhiều như vậy không phải vì Ôn Văn không thể trả lại toàn bộ sức mạnh của nó, chỉ là trạm thu nhận đã hấp đi phần sức mạnh cấp Tai Biến trong cây thương dài kia rồi!
Mắt thấy con bài chưa lật của Ôn Văn chính là bản lĩnh hấp vào rồi phóng ra, Bạch Thương cũng không do dự nữa, trận chiến của hắn và Ôn Văn rất có khả năng sẽ hấp dẫn những người siêu năng khác, người tập trung tới quá đông thì hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Vì thế Bạch Thương dứt khoát nhắm về phía Ôn Văn, mà Ôn Văn thì đưa tay trái ra phía sau lưng, chỉ hướng tay phải về phía Bạch Thương.
Hiện giờ chiến đấu với Bạch Thương không phải là Ôn Văn mà là trạm thu nhận đang thèm muốn sức mạnh cấp Tai Biến trên người Bạch Thương!
Loại thèm muốn này đủ để ngăn chặn cường giả cấp Tai Biến giáng xuống, đủ để xé nát kết giới phong ấn cường giả cấp Tai Biến!
Chỉ Bạch Thương thôi căn bản không đáng quan tâm.
Thương của Bạch Thương không ngừng phóng ra, mà Ôn Văn chỉ đưa tay quơ bừa trước người đã có thể ngăn cản tất cả đòn tấn công của hắn.
Bây giờ phạm vi hấp thu năng lượng cấp Tai Biến không chỉ là tay Ôn Văn mà còn là phạm vi hình tròn xung quanh, hắn chỉ cần bảo vệ trước người mình là có thể ngăn cản toàn bộ đòn tấn công của Bạch Thương.
Không ngừng bị hấp thu năng lượng, Bạch Thương nhanh chóng nhận ra điều không đúng, trên người Ôn Văn giống như một cái lỗ đen, tất cả năng lượng của Bạch Thương đều bị hút vào lòng bàn tay đen kịt kia.
Ngoại trừ Ôn Văn và Bạch Thương, trưởng điều tra Trịnh ở bên kia cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, năng lực mà Ôn Văn biểu hiện hiện giờ tuyệt đối không phải trình độ mà một siêu thợ săn trung tự nên có.
Hơn nữa hơi thở toát ra khi hắn hấp thu năng lượng mơ hồ có chút giống với hơi thở mà Hắc Thập Tự lưu lại ở hiện trường mà hắn điều tra trước kia!
Ôn Văn chắc chắn có liên quan với Hắc Thập Tự!
Bạch Thương hiểu được, còn tiếp tục chiến đấu nữa thì có lẽ mình sẽ bị hút khô, vì thế hắn nhanh chóng quyết định, trực tiếp cách xa Ôn Văn, chuẩn bị kéo dài khoảng cách, nhưng hắn phát hiện lúc này Ôn Văn đột nhiên nhắm mắt lại không nhúc nhích.
Lúc này ý thức của Ôn Văn đã đi tới một không gian thần bí, đứng ở trung tâm một cung điện đá đen rất lớn, ngước nhìn bóng dáng áo đen ngồi trên ngai vàng.
Trong cung điện màu đen này không hề có chút âm thanh nào này làm Ôn Văn có cảm giác rất áp lực, vì thế nhún vai than thở nói: "Nơi này chính là không gian ý thức của mình à, tất cả đều là màu đen, thực là không có phong cách mà."
Người trên ngai vàng không có phản ứng gì với lời nói của Ôn Văn, rất lạnh lùng cũng rất kiêu ngạo.
Ôn Văn tức giận sờ mu bàn tay, sau đó nói: "Ông nói sẽ giúp tôi hoàn toàn đồng hóa, làm thế nào làm được, hai chúng ta đánh một trận hả?"
Bóng người áo đen kia khinh thường nhìn Ôn Văn, mặc dù không thấy rõ mặt nhưng Ôn Văn biết hắn đang xem thường mình.
"Sau khi cậu từ nơi này đi ra ngoài thì có thể hoàn toàn đồng hóa."
"Đơn giản vậy à?" Ôn Văn thực kinh ngạc hỏi: "Nhưng tôi nghe nói cảnh giới Đồng Hóa cần giành quyền khống chế cơ thể, ông muốn trực tiếp chắp tay nhường lại hết hay sao?"
"Đồng Hóa... quá yếu!"
"Muốn tranh giành sức mạnh với tôi, còn rất lâu cậu mới đủ tư cách."
Bóng người áo đen kia vừa dứt lời thì cơ thể Ôn Văn bắt đầu hư hóa, Ôn Văn biết mình bị trục xuất ra khỏi không gian này, nói cách khác thì cuộc nói chuyện ngắn gọn này cứ vậy kết thúc.
"Chờ đã, khó khăn lắm chúng ta mới gặp mặt một lần, ông không muốn nói thêm gì à?"
"Chờ đến khi cậu tiến vào lĩnh vực Tai Biến, chúng ta sẽ gặp lại..."
Sau khi Ôn Văn hoàn toàn biến mất, cung điện đá đen một lần nữa chìm vào an tĩnh, bóng đen nọ an tĩnh một hồi lâu thì đột nhiên cười khẽ một tiếng.
"Lại đặt tên cho sức mạnh của mình là Hắc Thể, thực khó nghe mà..."
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo